Các chất ô nhiễm tồn tại dai dẳng trong nước sạch

QUẢNG CÁO

o_nhiem_nuoc_sach(H2N2)-Trong một khảo sát lớn nhất về các hóa chất hữu cơ trong nước sạch đã qua xử lý, các nhà khoa học Mỹ đã phát hiện ra rằng, một số hóa chất xâm nhập vào một nhà máy nước sạch đang cung cấp nước cho cộng đồng bên ngoài thủ đô ở đông – Bắc Mỹ cũng có mặt trong đường ống nước của các hộ gia đình. Trong số hơn 100 hóa chất đã được kiểm tra, bao gồm các dược phẩm, thuốc kháng sinh và các hóa chất gia đình, có 22 hóa chất được tìm thấy trong nước đã xử lý. Hiện nay, mới chỉ có các quy định về hàm lượng đối với duy nhất một trong các hợp chất này, đó là dung môi tẩy dầu mỡ tetracloetan (TCE).

Paul Stackelberg, một nhà nghiên cứu thủy văn cho biết, tất cả các hóa chất được phát hiện trong nước đã xử lý có nồng độ rất thấp nên có thể không gây hại. Ví dụ, nồng độ trung bình của TCE trong nước uống là 0,03 mg/L, nhưng quy định của Cục Bảo vệ môi trường là 5 mg/L.

Tuy nhiên, Stackelberg cảnh báo rằng, một khảo sát lớn như vậy cũng chỉ phát hiện một phần nhỏ các hóa chất có trong môi trường và lại bỏ qua các sản phẩm chuyển hóa. Cho dù các hợp chất được phát hiện ở các mức rất thấp, chúng có thể có tác động hợp lực làm tăng ảnh hưởng có hại đối với sức khỏe con người.

Bằng các thử nghiệm tại các điểm khác nhau trong một nhà máy xử lý nước, Stackelberg đã phát hiện ra rằng, hầu hết các hóa chất có thể được hấp phụ lên các chất rắn và được loại bỏ sau đó trong quá trình kết tủa và lọc. Các hợp chất khác đã không được tìm thấy sau khi xử lý bằng clo, mặc dù có thể vẫn còn các sản phẩm chuyển hóa.

Một số hóa chất đã cho thấy khả năng tồn tại dai dẳng của chúng. Như nồng độ của thuốc trừ sâu DEET (N, N-diethyl-m-toluamide) trong nước chưa xử lý là khoảng 0,13 mg/L, còn trong nước đã xử lý là 0,08 mg/L; bisphenol A, chất phá hoại hoocmon có nồng độ khoảng 0,1 mg/L trước khi xử lý và sau khi xử lý là 0,02 mg/L.

Ed Furlong, một nhà nghiên cứu hóa học tham gia cuộc khảo sát cho biết, vấn đề quan trọng không phải là những gì còn lại trong nước uống mà là những gì xảy ra đối với các hợp chất gốc. Ví dụ, gần đây người ta đã phát hiện ra rằng thuốc kháng sinh sulfamethoxazole đã bị clo hóa trong quá trình xử lý nước.

Susan Richardson, một nhà nghiên cứu hóa học tham gia cuộc khảo sát cho biết, clo và ozon có xu hướng phản ứng với các hợp chất nào đó, đặc biệt là các chất chứa vòng benzen và liên kết đôi.

Nước sạch thường lưu lại trong các đường ống từ 8 đến 10 ngày trước khi được sử dụng. Stackelberg đã mô phỏng quá trình này bằng cách lưu trữ nước đã xử lý trong các lọ với natri hypoclorit và sau đó kiểm tra trong nhiều ngày để tìm hiểu xem các chất ô nhiễm còn lại có bị phân hủy với sự có mặt của chất khử trùng này hay không. Một số hóa chất như tylosin và điazinon phân hủy theo thời gian nhưng thuốc trị động kinh carbamazepine được tìm thấy trong nước đã xử lý ở nồng độ 0,03 mg/L có hoạt tính rất thấp.

Có khoảng 58.000 nhà máy nước ở Mỹ, trong đó có 8.500 nhà máy phục vụ cho các khu vực đô thị lớn giống như nhà máy nước đã được Stackelberg nghiên cứu. Nhà máy mà Stackelberg đã nghiên cứu có một quy trình lọc cacbon ở công đoạn cuối, quá trình này giúp làm loại bỏ tiếp các chất ô nhiễm hữu cơ, nhưng một số nhà máy nước đã không sử dụng quy trình này. Khoảng 80% các nhà máy nước ở miền Trung Tây Mỹ có công đoạn lọc cacbon để loại bỏ các thuốc trừ sâu như Atrazine.

KIỀU DUNG

Nguồn Vinachem/Hoahocngaynay.com

Chia sẻ:

QUẢNG CÁO

Tin liên quan:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *